1. Phương hướng khắc phục những tồn tại hạn chế trong luật hiện hành
Trong thời gian dài, từ khi Bộ luật lao động được ban hành từ năm 1994 đến nay, các nội dung liên quan đến quyền quản lý lao động của người sử dụng lao động liên tục được sửa đổi, bổ sung nhằm đáp ứng nhu cầu phát triển đa dạng của quan hệ lao động trong nền kinh tế thị trường, đặc biệt là để phù hợp với yêu cầu quản lý lao động của người sử dụng lao động trong đơn vị lao động. Bởi lẽ, quyền quản lý lao động của người sử dụng lao động, nếu được đảm bảo, phù hợp sẽ là yếu tố quan trọng để các doanh nghiệp tăng cao năng suất, hiệu quả lao động và giúp doanh nghiệp phát triển ổn định, bền vững, tăng khả năng cạnh tranh trên thị trường.
Trên cơ sở kế thừa và phát triển Bộ luật lao động năm 1994, Bộ luật lao động năm 2012 tiếp tục thể chế đường lối đổi mới của Đảng và cụ thể hóa các quy định của Hiến pháp về lao động, sử dụng lao động và quản lý lao động. Theo đó, các quy định trong Bộ luật về quyền quản lý lao động của người sử dụng lao động đã được đổi mới đáng kể theo hướng mở rộng hơn, nhằm bảo đảm quyền quản lý lao động không chỉ đúng pháp luật mà còn đảm bảo “dân chủ, công bằng, văn minh và nâng cao trách nhiệm xã hội” như quy định tại khoản 2 Điều 4 Bộ luật lao động năm 2012 nêu ra. Đồng thời, thể hiện sự thống nhất và phù hợp giữa pháp luật lao động với pháp luật khác có liên quan như Luật dạy nghề, Luật bảo hiểm xã hội, Luật doanh nghiệp, Luật đầu tư, Luật bình đẳng giới, Luật người khuyết tật... Hạn chế dần sự can thiệp của Nhà nước vào quan hệ lao động, việc làm thông qua việc trao quyền cho người sử dụng lao động quyết định trong các hoạt động xây dựng và thỏa thuận các văn bản nội bộ để làm công cụ quản lý lao động ở đơn vị, quyền quyết định các hoạt động cụ thể như tuyển lao động, bố trí, sắp xếp công việc, khen thưởng, xử lý vi phạm kỷ luật lao động và chấm dứt sử dụng đối với người lao động.
Trong đó, một số nội dung của quyền quản lý lao động được pháp luật quy định hợp lý, thể hiện tối đa quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của người sử dụng lao động, phù hợp với thực tiễn của đơn vị sử dụng lao động trong nền kinh tế thị trường. Ví dụ: quyền ban hành quy chế, quyết định, quyền điều chuyển, thay đổi công việc, tạm ngừng thực hiện công việc, quyền khen thưởng, quyền giải quyết khiếu nại... đối với người lao động. Quyền quản lý lao động được thể hiện qua nhiều hình thức đa dạng, phong phú, không chỉ chủ yếu áp dụng đối với người lao động trong quan hệ lao động có sự tham gia của hai chủ thể (người sử dụng lao động và người lao động) mà còn được thể hiện trong quan hệ lao động có sự tham gia của ba chủ thể ở hoạt động cho thuê lại lao động (doanh nghiệp cho thuê lại lao động, bên thuê lại lao động và người lao động thuê lại) lần đầu tiên quy định trong pháp luật Việt Nam. Điều đó thể hiện sự tiệm cận dần của pháp luật về quyền quản lý lao động của người sử dụng lao động ở Việt Nam với các quy định của Tổ chức Lao động quốc tế và pháp luật lao động các nước trên thế giới.
Trên đây là trích dẫn của tài liệu, để xem toàn văn tài liệu xin quý vị tải xuống tệp đính kèm.